"Lẽ nào... thông qua chiếc nhẫn này có thể sử dụng năng lực của vật thu nhận?"

Ôn Văn mừng rỡ, anh đã lấy được kha khá vật thu nhận nhưng vẫn không thể sử dụng chúng.

Vì thế khi lấy được vật thu nhận có thể dễ dàng sử dụng như vòng tay triết học và ly trăm vị, anh không cất chúng vào trong trạm, bởi một khi làm vậy thì anh không thể sử dụng được chúng nữa.

Nhưng bây giờ tình huống đã đổi khác.

So với năng lực của quái vật, năng lực của vật thu nhận có chút khó nắm bắt, Ôn Văn khá tò mò không biết năng lực của vật thu nhận sẽ được biểu hiện như thế nào.

Để không tạo thành tình huống không thể xoay chuyển, trước tiên Ôn Văn dùng thử vật thu nhận cấp Tai Họa duy nhất trong kho, đôi cánh sắt thép ở kho ZH-0001.

Sau khi lựa chọn xong, Ôn Văn búng tay một cái, cảm giác sau lưng nặng hơn một chút, sau đó thì trọng lượng bắt đầu giảm đi, giống như không có gì cả.

Nhưng Ôn Văn biết sau lưng mình có thêm một thứ.

Một đôi cánh sáng loáng phân biệt có hai mươi chiếc lông nhỏ bằng sắt thép, đôi sắt thép!

Ôn Văn khẽ động tâm, đôi cánh hóa thành trường đao nối với xích sắt, chặt đứt một cái cây bị hủ hóa ở ven đường.

"Thì ra không phải chỉ sử dụng năng lực, là trực tiếp sử dụng vật thu nhận!"

Khóe miệng Ôn Văn chậm rãi nhếch lên, năng lực của chiếc găng tay thứ hai này cũng không hề thua kém chiếc găng tay thứ nhất!

Ôn Văn tiếp tục nghiên cứu năng lực của nhẫn, phát hiện năm chiếc nhẫn trên tay trái cũng giống như năm chiếc nhẫn bên tay phải, cũng có chút hạn chế.

Tuy trong thời gian sử dụng anh có thể dễ dàng điều khiển những vật thu nhận này nhưng điều khiển và tự do sử dụng vẫn có khác biệt.

Ít nhất là không có cách nào tránh được những hiệu quả tiêu cực, chỉ có thể làm chúng dễ sử dụng hơn mà thôi.

Nếu thả con rối đập vỡ đầu gối ra, cao lắm là cho dù Ôn Văn từ trên cao nhìn nó thì nó cũng sẽ không đập vỡ đầu gối của anh thôi, chứ anh không thể kiểm soát nó không được đập vỡ đầu gối người khác.

Những vật thu nhận kia sẽ không vì Ôn Văn thông qua trạm thu nhận sử dụng chúng nó mà mất đi đặc tính của mình, cùng lắm chỉ là hiền lành với Ôn Văn một chút mà thôi.

Còn nữa, tay trái không giống với tay phải, có thể dùng lúc sử dụng nhiều loại năng lực, chiếc nhẫn tay trái chỉ có thể làm một vật thu nhận kết hợp với Ôn Văn mà thôi, nếu thả những vật thu nhận khác ra thì chúng sẽ không bị Ôn Văn khống chế.

Nhưng vật thu nhận được găng tay tay trái thả ra, không quản chúng chạy bao xa, chỉ cần Ôn Văn búng tay một cái thì nó sẽ trở về trong trạm ngay.

"Ừm... như vậy mình có thể bỏ những vật thu nhận khác vào, có thể sử dụng vật thu nhận trong kho hàng bất cứ lúc nào.

"Những vật thu nhận này mặc dù sẽ không hoàn toàn bị mình khống chế nhưng chỉ cần dùng tốt thì cũng có thể phát huy tác dụng rất lớn."

Ôn Văn thỏa sức tưởng tượng, liền nghĩ tới không ít hành động chơi xấu, nếu anh một mình đối mặt với cường địch thì có thể thả con rối đập vỡ đầu gối ra, nó sẽ tạo thành quấy nhiễu rất lớn với kẻ địch.

Kiểm tra nhẫn xong, Ôn Văn bắt đầu nhìn tới cổ tay, chiếc vòng tay này sẽ mang tới cho anh năng lực gì đây?

Nhưng nhìn một cái thì Ôn Văn có chút thất vọng: "Aiz... không phải cũng là sử dụng thể chất quái vật à? Thoạt nhìn tay trái cũng không có gì khác biệt với tay phải cả."

Công dụng của vòng tay bên trái tương tự với vòng tay bên phải, bên phải đã chọn thể chất vampire rồi, tay trái lại chọn thể chất nữa thì có thể có ích lợi gì chứ?

Nhưng Ôn Văn vẫn thử nghiệm một chút, để tránh bỏ sót biến đổi quan trọng.

Vì thế, trên vòng cổ tay trái, Ôn Văn chọn lựa thể chất kim ưng.

Trải qua một đoạn thời ngắn chuyển đổi, Ôn Văn mở mắt ra, lúc này sau lưng anh đã xuất hiện thêm một đôi cánh kim ưng!

Anh thế mà đã thành công chuyển sang thể chất kim ưng!

Mà thể chất vampire cũng không biến mất!

Hiện giờ Ôn Văn có thể cùng sử dụng hai loại thể chất, mà chúng lại không hề liên quan gì với nhau!

Quả thực là không thể tượng tượng nổi!

Hai loại thể chất quái vật cấp Tai Hại chồng lên nhau làm sức mạnh Ôn Văn lại tăng mạnh, thậm chí anh cảm thấy ngay cả Nhan Bích Thanh nếu không đạt tới cảnh giác siêu cấp tha thứ thì cũng không phải là đối thủ của mình!

"Chậc... đúng là tốt thật!"

Đối với những thợ săn khác mà nói, khu chung cư bị hủ hóa này chính là một nơi đáng sợ bất cứ lúc nào cũng có nguy hiểm rình rập, nhưng đối với Ôn Văn thì nơi này là một mảnh bảo địa làm anh không nỡ rời bỏ.

Sau khi rời khỏi nơi này, Ôn Văn không biết mình còn gặp được cơ hội tốt như vậy nữa hay không.

Ôn Văn đang thử nghiệm sức mạnh mới thì đột nhiên quay đầu lại nhìn ra sau lưng, chỉ thấy một tia sáng đỏ sáng ngời bay vút lên bầu trời, là đạn tín hiệu siêu mạnh của Hiệp Hội Thợ Săn.

Có người bắn đạn tín hiệu, chứng tỏ đã có người tìm ra vị trí đầu nguồn.

Ôn Văn hơi nheo mắt lại, do dự một chút rồi trực tiếp bay về phía đó.

Lâm Triết Viễn nói, bọn họ chỉ cần tìm ra đầu nguồn thì có thể rút lui, giao lại cho đội hành động của hiệp hội đang tới xử lý.

Nhưng Ôn Văn muốn xác nhận một chút, phát đạn tín hiệu kia có chuẩn xác hay không.

Hơn nữa nếu có khả năng, Ôn Văn cũng không muốn chờ đội hành động tới, nếu bọn họ tới chậm, Băng Hà và Lâm Triết Viễn không chống đỡ nổi thì người gặp họa chính là người bình thường của thành phố Phù Dung Hà.

Với tư cách là thợ săn, ít nhất anh cũng muốn thử loại bỏ đầu ngồn, nếu ngay cả thử cũng không làm đã bỏ chạy thì đó không phải là phong cách của anh.

Bay một khoảng ngắn, đôi cánh sau lưng Ôn Văn tự động thu lại, đôi cánh của thể chất kim ưng có thể tùy ý thu hồi vào trong cơ thể.

Lúc Ôn Văn tới thì phát hiện nơi này đã bắt đầu kịch chiến, đủ loại dị năng tung bay, so với phim khoa học viễn tưởng còn kích thích hơn.

Một bên chiến đấu là Cung Bảo Đinh, Diêm Tu, Lâm Lộ.

Còn bên kia là ba người siêu năng trên người có lằn vân màu xanh lá.

Trước đó có lẽ Cung Bảo Đinh đã gặp phải kẻ địch mạnh, phần ngực của anh có vết thương rõ ràng, nhưng thể chất người siêu năng rất mạnh mẽ nên có thể chống đỡ anh tiếp tục chiến đấu.

Đối với chuyện Cung Bảo Đinh bị thương, Ôn Văn cũng không thấy kỳ quái, khu chung cư hủ hoá này có quái vật cục thịt thì tự nhiên cũng có những loại quái vật đáng sợ khác.

Nếu Ôn Văn không gặp quái vật cục thịt kia mà là một con quái vật có sức chiến đấu ngang cơ với mình, có lẽ anh cũng không chiếm được chỗ tốt.

Cung Bảo Đinh một mình chiến đấu với hai người siêu năng bị hủ hóa khống chế, một người chính là người siêu năng sử dụng thủy đao, sức mạnh của dòng nước màu xanh lá kia có thể dập tắt ngọn lửa.

Mà người siêu khác khác là một người phụ nữ vác một cây súng trường, liên tục thay đổi vị trí, thỉnh thoảng nã một phát về phía Cung Bảo Đinh, mỗi phát súng đều nhắm vào điểm yếu, làm Cung Bảo Đinh phải lùi ra phòng ngự.

Hai người siêu năng cấp Tai Hại hợp sức thế mà lại đánh ngang cơ với Cung Bảo Đinh.

Cung Bảo Đinh mặc dù đã bị thương nhưng không phải người mà hai người siêu năng cấp Tai Hại có thể chống lại, tức là sau khi bị hủ hóa, thực lực của bọn họ đã gia tăng!

Mà bên kia, nhóm Lâm Lộ vs Diêm Tu đang hợp sức đối chiến với một người cao lớn đầu trọc, người này mỗi khi giáng ra một quyền đều tạo thành tổn hại rất lớn.

Diện mạo người này bị lằn vân xanh biếc làm cho vặn vẹo, nhưng mơ hồ thì vẫn có thể nhìn ra thân phận.

Chính là Vưu Hán!

0.11628 sec| 2406.289 kb